Chém gió đầu năm :))  Navbit11 Chém gió đầu năm :))
Trang ChínhTrang Chính  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  


Welcome to our forum
� If this is your first visit, be sure to check out the FAQ by clicking the link above.
� Please register or log in to join us.
� Enjoy yourself at the forum.


Share|

Chém gió đầu năm :))

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Mon Jan 23, 2012 7:22 pm
vi le
Giới tính : Nữ Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 441
Points Points : 1973
Birthday Birthday : 21/02/1995
Tham gia Tham gia : 22/11/2011
Age : 29
Đến từ Đến từ : my house
Châm ngôn sốngĐời là bể khổ.
Đời là bể khổ.
Trưởng lão
vi le
Trưởng lão

https://facebook.com/vile95
Giới tính : Nữ Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 441
Points Points : 1973
Birthday Birthday : 21/02/1995
Tham gia Tham gia : 22/11/2011
Age : 29
Đến từ Đến từ : my house
Châm ngôn sốngĐời là bể khổ.

Bài gửiTiêu đề: Chém gió đầu năm :))

Chuyện là ở 1 xứ nọ, có 1 cô thôn nữ, quê ở Hà Nội, gia đình cô nghèo lắm chỉ có mấy con Mẹc dùng để cày ruộng, tiền thì chất đầy nhà không sao vứt hết, mà khổ một nỗi, ở cái xã hội ấy, nhà ai có nhiều tiền là người ta oánh giá thấp lắm. Chức sắc quan lại thời bấy giờ, thân mặc quần áo rách rưới, đi dép tổ ong cưỡi xe Phượng hoàng, xe đạp (mốt lắm, nghe đâu cả năm chỉ có 3,4 cái, nhập khẩu trực tiếp tận bãi rác trung tâm thành phố, 1 nơi phồn hoa đô hội, chốn ăn chơi truỵ lạc của công tử thế gia thời bấy giờ,chứ còn ở quê cô á, làm gì ra có cái thú cưỡi trâu thưởng ngoạn, nhặt rác làm vui của nhà giầu, bọn trẻ chỉ biết lên sàn, lên pub, làm gì có nước suối mà uống, toàn khui mấy cái loại rượu lậu, XO Henessy mà tâm sự cái nỗi khổ ở đời với nhau thôi)

Cô buồn lắm, ở quê nhà phải rong chơi nhàn nhã, chỉ biết tụ tập bạn bè, mang tiền nhà đi vứt ngoài sông Tô lịch cho gia cảnh đỡ khó khăn.

Khổ, nghĩ cũng tội lắm, ấy thế là cô quyết chí lên thành phố, phải làm đẹp, làm giàu, phải tậu nhà tranh, mua trâu mà cưỡi, phải vứt được thật nhiều tiền, để giúp đỡ gia đình. Cô quyết phải làm cho cả cái làng Hồ Gươm này biết, cô cưỡi trâu cưỡi bò chả có thua bố con thằng nào sất.

Quyết chí rồi cô trốn ba mẹ, đáp thẳng con máy bay Airbus A380 (vốn là phương tiện di chuyển dành cho người ngèo) lên Thành phố Mù Căng Chải, thành phố phồn hoa đô hội nhất lúc bấy giờ.

Bước chân lên thành phố, cô choáng ngợp bởi vẻ hào nhoáng, hoành tráng của nó, trâu bò đi lại như mắc cửi, dân chúng thì toàn mặc hàng hiệu, nào là áo BaBa(Bà ba), quần NAU(nâu), MAY10, đủ cả, còn á, cái bọn học sinh ở đây, đứa nào cũng diện quần Alibaba, chứ đâu có như ở quê cô, toàn đồ lởm, D&G rồi thì Mosschinồ...cho cũng chả ai thèm lấy, còn xe thì toàn SH, Dylan, ngèo nữa thì đi BMW, Lếch sụs...Nói chung là ở cái xã hội ấy í mà, nó phân hoá giữ lắm, từ con Mẹc ghẻ mà đòi lên đời con trâu, con bò, thì có mà mơ nhé.

Việc đầu tiên cô phải làm là kiếm việc, nhưng mà con gái quê Hà Nội lên thành phố, người thì toàn mùi nước hoa, mặt mũi toàn son phấn thế thì lấy đâu ra việc ngon, cô đành phải hạ mình làm chủ tịch hội đồng quản trị của 1 công ty nọ, thôi thì nhẫn nhịn vậy, biết đâu sẽ có ngày nở mày nở mặt cô được làm bà bán rau, bà xe ôm, bà đồng nát như cái ước mơ to lớn của cô thì hạnh phúc lắm.

Người ta nói ở hiền thì gặp lành, công việc của cô làm ăn suôn sẻ, như diều gặp gió, như cá gặp nước, trời thương cô nên công ty cô sớm thì ế hàng, chiều thì hỏng máy móc, chẳng mấy mà phá sản, cô thăng tiến vùn vụt, ai mà ngờ cô bé chủ tịch hội đồng quản trị ngờ ngệch dạo nọ, bỗng chốc được lên chức trưởng phòng, rồi phó phòng, rồi bảo vệ, và đỉnh điểm của cái sự thăng tiến ấy, cô được đề cử làm nhân viên hạng bét phòng lao công. Địa vị thay đổi thì ở đời cái sự quan hệ xã giao nó cũng thay đổi theo, bao nhiêu anh xe ôm, đuổi chợ, nhà quyền quý cũng theo đuổi xi mê cô như điếu đổ.

Nhà cô bây giờ giàu lắm, trâu bò nhiều, nhà không có 1 xu, bọn ăn theo bợ đỡ, bọn nịnh hót tâng bốc và cả cái bọn nhờ cậy ở cái địa vị của cô đua nhau đến khuân tiền đi.

Tiền bạc địa vị no đủ cả, bấy giờ cô mới để ý cho cái tuổi xuân, cái hạnh phúc của mình, nhưng cái bọn theo đuổi cô, nó chưa đủ tuổi, nó chưa đủ cái tầm mà cô để mắt tới. May thay, cái duyên cái số nó đưa đẩy, cô quen được 1 anh này, dân bơm xe, tiền bạc thì cũng gọi là hô 1 câu là có người đến vác đi ngay, nhất là cái khoản cưỡi trâu, thôi thì nhất, nghe đâu đã đoạt giải bét hội đua trâu thường niên diễn ra tận bên Lào, mà ở cái nước toàn người giầu ấy, toàn dân tổ lái ấy, bốc đầu bốc đít, chạy trâu 1 chân, thôi thì đủ cả, chứng tỏ ảnh cũng có tài.

Đấy thế là họ sống với nhau hạnh phúc lắm. Ở đời nếu biết cố gắng, biết nỗ lực thì cũng có ngày đổi đời, từ con Mẹc mà lên tận con Trâu, cũng kô phải chuyện hão nhỉ?

Chém gió đầu năm :))

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
A3 family :: Giải trí :: Thơ văn :: Truyện ngắn-