Em ở bên cạnh cửa, chú ý nghe thầy hỏi đây: Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn đánh tan quân Nguyên Mông lần thứ hai năm nào?
- Dạ, em không biết.
- Thôi được, thế thì tôi cho em một cơ hội nữa: Nguyễn Trãi viết "Bình Ngô Đại Cáo" vào thời gian nào?
- Em cũng không biết.
- Thế đấy, vậy tối qua em làm gì hả? Chắc không phải học bài chứ?
- Không, tối qua em đọc "Cười 24H" cả đêm.
- Hay thật đấy anh bạn trẻ ạ! Thế anh có mặt ở đây làm gì hả?
- Để thay bóng đèn điện. Vì em là thợ điện được cử đến đây sửa chữa mà.
*
* *
Người ta nghĩ gì khi bị tắc đường?
Khi bị tắc đường, có lúc nào chúng ta thử nghĩ xem mọi người xung quanh đang... nghĩ gì? Có phải người ta đang nghĩ... giống mình hay không? Chẳng hạn:
- Chà, chà... Sao thiên hạ ở đâu mà đổ ra đường đông thế nhỉ?
- Quái! Ai cũng chen lấn cật lực, mình phải cố thoát khỏi đoạn đường sắp bị tắc do... chen lấn này mới được!
- Sao cảnh sát giao thông không ưu tiên đường phía mình được đi trước nhỉ?
- Thấy những đường khác có nguy cơ tắc nên mình mới chọn đường này, không ngờ...
- Chắc chắn tắc đường là do mọi người đi không đúng luật giao thông, nếu chỉ có mỗi mình đi... sai luật thì đâu đến nỗi!
- Mình vượt lên một tí mà cái nhà bà này lườm ác thế? Ái chà, cái gã phía sau sao chen dữ vậy?
- Tại sao các công ty khác không bố trí làm việc lệch giờ làm việc của công ty mình nhỉ?
- Thiên hạ lạ thật, sao không đi xe đạp hay xe buýt? Có phải ai cũng cần thiết phải đi xe máy như mình đâu kia chứ?
- Ôi trời! Đèn đỏ phần đường của mình sao lâu thế nhỉ?
*
* *
Đêm ấy ngủ với ma
Một đêm tối trời ở một làng quê hẻo lánh, khách bộ hành nhỡ độ đường ghé vào một căn nhà nhỏ xin thuê phòng để nghỉ qua đêm. Chủ nhà từ chối vì nhà chỉ có hai phòng, một của hai vợ chồng và một của cô con gái.
- Tôi có thể nằm trên một chiếc ghế hay một xó xỉnh nào đó cũng được! - Người khách nằn nì.
Ái ngại cho người khách lạ, ông chủ nhà đưa khách vào nhà và nói:
- Thôi được! Tôi thấy anh có vẻ đàng hoàng... Anh có thể ngủ chung phòng với con gái tôi nhưng với điều kiện là anh không được đụng vào người nó!
Người khách đồng ý ngay không chút suy nghĩ. Chủ nhà dẫn anh ta lên gác, vào một căn phòng nhỏ, dặn dò:
- Anh có thể nằm bất kỳ nơi nào trong phòng nhưng xin nhớ cho là không được làm gì con gái của tôi đấy!
Người khách trải áo xuống sàn và nằm xuống nhưng loay hoay mãi mà không thể ngủ được vì sàn nhà quá cứng và trời thì lạnh. Liếc thấy cô gái con chủ nhà đã có vẻ ngủ say, anh ta rón rén lại bên giường. Lay lay cô gái vài cái không thấy phản ứng gì, anh ta leo lên giường, gác chân lên người cô gái và đánh một giấc say sưa. Sáng hôm sau, người khách dậy sớm, cô gái vẫn còn nằm.
Anh ta trèo xuống cảm ơn ông bà chủ nhà tốt bụng rồi xin thanh toán tiền trọ để tiếp tục lên đường.
- Không cần trả tiền. Chúng tôi thấy thật bất tiện khi phải để anh ngủ chung phòng với con gái tôi. - Ông chủ nhà nói.
- Ông bà tốt quá! Xin cảm ơn ông bà đã tin tưởng! - Người khách nói và nhỡ mồm hỏi thêm - Sao trời lạnh thế mà suốt cả đêm con gái ông bà chẳng chịu đắp chăn, không thấy cô ấy bị viêm họng và da thịt cô ấy thì mát lạnh...
- Xin thứ lỗi! - Ông chủ nhà nói nhỏ - Vì hôm nay là ngày chúng tôi đưa cháu ra nghĩa trang của làng.
Hôm sau bệnh viện tâm thần nhập thêm một chú suốt ngày nghĩ mình là... chồng của ma!